Dịch: Kogi
Khi đi thì thong dong, lúc về lại vội vàng, Tiêu Thừa Uyên mặc kệ sự vụ còn dang dở, ngay chiều hôm đó đã thu dọn đồ đạc, chuẩn bị dẫn An Minh Hối rời khỏi võ lâm minh.
Dù An Minh Hối muốn kể cho Tiêu Thừa Uyên nghe những chuyện liên quan đến Phần Nguyệt Giáo, nhưng nhìn dáng vẻ gấp gáp chỉ muốn đi về ngay tức khắc của hắn, anh lại không biết nên nói vào lúc nào, định bụng trên đường về sẽ nói với sư huynh.
Nhưng không ngờ chỉ vừa ra khỏi võ lâm minh, bọn họ đã bị chưởng môn các môn phái gọi lại.
"Tiêu Các chủ đang định đi đâu thế này, chuyện vây quét Ma giáo đã bàn bạc xong đâu."
Tiêu Thừa Uyên không hề thông báo cho những người này về kế hoạch của mình, hắn lười đôi co với bọn họ nên không thèm trả lời, cũng không định dừng lại, vẫn tiếp tục đẩy An Minh Hối đi về phía xe ngựa đang chờ sẵn.
"Khoan đã!" Thấy hắn ngang nhiên như vậy, Minh chủ võ lâm cũng phải sầm mặt xuống: "Nếu Tiêu Các chủ nhất quyết muốn đi thì bọn ta cũng không giữ lại làm gì, nhưng sư đệ của ngài thì không được đi đâu hết."
Quảng Huyên và Phạm Ngữ Lan cũng đang đứng đó, nghe thấy những lời này đều bất giác nhíu mày, trong lòng nảy sinh dự cảm không lành, nhưng vừa định bước lên nói đỡ đã bị trưởng bối nhà mình ngăn lại.
"Hửm?" Tiêu Thừa Uyên hừ một tiếng bằng giọng mũi, quay lại nhìn Minh chủ võ lâm, ánh mắt lạnh như băng: "Nếu các người muốn chết thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-lai-muon-cuop-kich-ban-cua-toi/1682848/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.