Cố Đồ Nam nhìn thấy sự bối rối trong đôi mắt màu hổ phách ấy, nỗi uất ức trong lòng tìm được cách phát tiết, biến thành những lời lẽ bôi nhọ xấu xa vô căn cứ: "Tạ Như Hành vì bị nhục nhã xuất thân nên mới đánh Tần Tuấn.”
"Cậu hẳn là biết cái gì gọi là ‘Thương lẫm thực nhi tri lễ tiết, y thực túc nhi tri vinh nhục’* và cái gì gọi là 'cùng sơn ác thủy xuất điêu dân'**"
(*仓廪实而知礼节衣食足而知荣辱Thương lẫm thực nhi tri lễ tiết, y thực túc nhi tri vinh nhục(Quản Tử): Giàu có rồi mới biết lễ tiết, no ấm rồi mới biết vinh nhục.
**cùng sơn ác thủy xuất điêu dân: khi hoàn cảnh, cuộc sống dồn con người đến chân tường, vào ngõ hẻm, không còn con đường nào khác ngoài con đường duy nhất, con đường cuối cùng.)
"Hắn xuất thân ở tầng dưới chót, căm ghét quý tộc, vì thỏa mãn dục vọng phát tiết lửa giận có gì mà không làm được.” Cố Đồ Nam ý vị thâm trường nói: “Chỉ sợ trong lòng hắn, sự tồn tại của cậu kiểu gì cũng bị lật đổ. ”
Đường Bạch mặt vô biểu tình nhìn Cố Đồ Nam, ánh mắt không vì bị châm ngòi ly gián mà dao động giống như Cố Đồ Nam tưởng tượng, ngược lại là một loại lạnh lùng như tro tàn.
Đôi mắt màu hổ phách giống như một loại trang sức đắt tiền nào đó, lạnh như băng và có chút xa lạ.
Cậu không nâng cằm cao như trước nữa, cũng không bày ra tư thế uốn éo kiểu cách, lưng thẳng, giọng điệu cũng lạnh lùng như vẻ mặt của cậu.
"Gán cái ác cho xuất thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-cong-thu-sao-lai-danh-nhau-vi-minh/949369/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.