Đầu dây bên kia im lặng một lúc, rồi cúp điện thoại sau khi nói "chờ".
Thẩm Dịch nhìn màn hình điện thoại di động, đường quai hàm trơn bóng của hắn phản chiếu trên màn hình đen, thấp giọng thì thào: "Đến thật rồi..."
Tài xế của Phó Dư Hạc đã mấy lần đưa Thẩm Dịch về nhà, đi rất nhanh, hơn hai mươi phút sau, Thẩm Dịch lại nhận được một cuộc gọi khác của anh.
"Khu A của bãi đậu xe ở tầng dưới." Phó Dư Hạc đọc biển số xe.
Thẩm Dịch liếc nhìn bóng lưng Phó Trừng ở bàn học trong phòng, cúp điện thoại, đi bảo Phó Trừng xuống lầu mua vài thứ.
Phó Trừng nói "Ồ", không chút nghi ngờ.
Thẩm Dịch đổi giày đi ra ngoài, cửa thang máy "Đinh" một tiếng mở ra, bên trong không có người, hắn bước vào, nhấn xuống tầng, nhìn thang máy đi xuống, hắn có loại ảo giác kỳ quái cứ như là trốn vợ cả ea ngoài hẹn hò với tình nhân.
Bãi đậu xe dưới lòng đất đã sáng đèn, khi hắn đến bãi đậu xe, đang tìm xe của Phó Dư Hạc thì nhận được điện thoại của Phó Dư Hạc, người bên kia đã nhìn thấy hắn và bảo hắn đi như lời anh nói. Thẩm Dịch nhanh chóng tìm thấy xe của Phó Dư Hạc..
Cửa sổ phía sau chiếc xe màu đen được hạ xuống, Phó Dư Hạc hếch cằm để bảo hắn lên xe, Thẩm Dịch mở cửa ngồi vào, tài xế không có ở đó.
"Anh Phó, anh không lên nhà ngồi sao?" Thẩm Dịch lễ phép hỏi.
Phó Dư Hạc biết chính xác ý đồ xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-chinh-chi-muon-yeu-duong/2699838/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.