Say rượu (Phần 1)
Mang về nhà ~
Góc nhìn của Sếp Bách.
"Hề Dương?" Bách Vũ trầm mặc nhìn người đang lặng lẽ nép vào vòng tay mình, một tay dùng sức ôm chặt lấy eo người kia, tay còn lại lấy chiếc áo khoác được đặt trên lưng ghế phía sau.
Những người khác trong phòng ăn không ngờ lại phát sinh sự tình như hiên tại, không hiểu vì sao Hề Dương vừa đứng dậy thì đột ngột ngã vào vòng tay của sếp Bách đang ở gần bên cạnh. Tất cả mọi người đều chờ Bách Vũ đem người hất ra.
Bất ngờ là sếp Bách thường ngày lạnh lùng nghiêm khắc không hất người ra mà còn ôm chặt hơn, ngay cả giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn như sợ đánh thức người trong lòng. Lúc này, những người đang chứng kiến tình cảnh đều thở phào nhẹ nhõm.
Bách Vũ sau khi quấn chặt áo khoác lên người Hề Dương, đưa tay sờ lên khuôn mặt đỏ khác thường của cậu, khẽ cau mày: "Em có thể tự đi được không?"
Hề Dương cố gắng mở to đôi mắt đang mơ màng, cậu chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, tay chân dường như không còn chút sức lực nào, không ổn một chút nào, đầu cậu dụi tới dụi lui trên cổ Bách Vũ, một lúc sau mới khẽ nói: "Có thể đi được."
Cổ Bách Vũ bị cậu cọ vào có chút ngứa, trong lòng nóng lên, ngón tay vô thức giật giật, cúi người xuống, tay đặt trên eo dùng sức một chút, tay còn lại để dưới đầu gối bế ngang Hề Dương lên.
Không ngờ bị bế bổng lên, Hề Dương giống như mèo nhỏ khẽ kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ba-chuyen-thuong-ngay-cua-toi-va-sep/1664375/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.