Edit: Cần động lực làm luận văn
Beta: HungNguyen076213
Do được vương phi sai sử, thợ kim hoàn nhanh chóng đem cây trâm đánh tốt rồi đưa vào vương phủ.
Mượn ánh nắng, Lâm Huệ thậm chí có thể nhìn thấy những đường vân được tạo hình tỉ mỉ bên trên mỗi cánh hoa, tên khoa học gọi những đường vân này là "mao mạch", vô cùng sống động, nàng nhìn mà than thở.
Thấy bộ dáng yêu thích không buông tay của vương phi, Khương Hoàng cười nói: " Nương nương có muốn nô tỳ cài lên hay không?"
"Tốt." Lâm Huệ đáp ứng.
Khương Hoàng liền đem trâm hoa lan cắm vào bên trong búi tóc của nàng.
Lúc này ở trong nhà nên Lâm Huệ cũng không chú ý cách ăn mặc, chỉ chải một búi tóc tròn đơn giản, tóc đen nhánh làm nổi bật lên sự thanh tú của cây trâm, Khương Hoàng quan sát tỉ mỉ nói: "Nếu không ra khỏi cửa, nương nương mang cái này ngược lại rất tốt, cũng không nặng."
"Đi ra ngoài thì không được?"
"Đương nhiên, bản thân ngài là vương phi, cây trâm này vẫn có chút tầm thường."
Lâm Huệ cười cười, kiểm tra cây trâm vàng này.
Vương phi đi ra ngoài không thích hợp để mang, nhưng nữ tử bình thường mang lại vừa vặn, lúc đầu bên trong cửa hàng trang sức cũng không phải chuyên môn bán cho quan lại quyền quý, quá quý giá thì có mấy người mua được? Giống cây trâm hoa lan nho nhỏ này, lại phù hợp với các cô nương nhà tiểu phú.
Suy nghĩ thông suốt, nàng ngồi phía trước cửa sổ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-vuong-phi-khong-phat-he/2467063/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.