Edit: Cần động lực làm luận văn 
Beta: HungNguyen076213 
Trong phòng rất yên tĩnh, Phương ma ma đứng ở bên ngoài cũng không biết được bên trong như thế nào. 
Quế Tâm đi tới thấp giọng hỏi: "Ma ma, tại sao bà lại nói nương nương không khỏe? Không khỏe không phải nên đi gọi đại phu sao? Sao lại muốn mời điện hạ tới?" 
Tiểu nha đầu cái gì cũng không hiểu, Phương ma ma ghét bỏ mà chỉ điểm nàng một chút: "Đừng lên tiếng, coi chừng làm hỏng chuyện tốt của nương nương." 
Chuyện tốt? Quế Tâm mờ mịt, rất nhanh lại hiểu được ý, kinh hỉ nói: "Ý tứ của ma ma là..." 
"Lui ra xa một chút, đừng quấy rầy bọn họ." Phương ma ma nghiêm mặt. 
Quế Tâm cao hứng đến hỏng rồi, chạy đến bên cạnh Khương Hoàng thông báo, Khương Hoàng nửa tin nửa ngờ. 
"Cô đừng có không tin, cô suy nghĩ lại một chút, hôm đó động phòng mà điện hạ còn không ở lại, bây giờ nương nương đang tắm, vậy mà điện hạ còn nhất quyết ở lại bên trong đấy." Quế Tâm nói mà mặt đỏ rần, bởi vì không nhìn thấy lại càng dễ sinh ra một chút liên tưởng, dù sao chủ tử cũng là một nữ tử như hoa như ngọc, bây giờ lại không mặc gì cả. 
Khương Hoàng nhỏ giọng phản bác: "Vậy sao lại không có tiếng động..." 
Quế Tâm nói: "Ta đây làm sao mà biết, có lẽ, có lẽ nương nương đang nhẫn nhịn đi." 
Khương Hoàng im lặng. 
Nhưng mà các nàng lại không biết Mục Liễn căn bản không có ý này, chỉ ngồi không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-vuong-phi-khong-phat-he/2467057/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.