Edit: Cần động lực làm luận văn
Beta: HungNguyen076213
Nàng không muốn ngủ bên nào hết, nàng chỉ muốn chia giường ra để ngủ, Lâm Huệ thì thầm trong lòng, lại một lần nữa nhìn xung quanh căn sương phòng này.
Mục Liễn nói: "Không cần nhìn, phụ hoàng đã tận lực an bài, tất nhiên sẽ tìm không ra những biện pháp khác."
Hiểu cha không ai bằng con, nàng thế mà lại quên mất tên cẩu hoàng đế kia, xem ra ông ta nghĩ rằng lợi dụng dịp nghỉ mát này, để hai người bọn nàng viên phòng. Được đấy, mới tiễn một Phương ma ma, lại có người cường đại hơn chờ ở chỗ này, khó trách trong phòng ngoại trừ giường, ngay cả một cái ghế dài[1] có thể nằm được cũng không có.
[1] Nguyên văn là "tháp": một loại ghế dài như giường, để ngồi hoặc nằm.
"Nếu không ngươi vẫn nên ngủ bên trong đi." Mục Liễn đề nghị.
"Hả?" Lâm Huệ ngước mắt.
"Ta sợ ngươi sẽ lăn xuống dưới."
"..."
Thấy hắn "nghiêm túc" thay nàng suy nghĩ như vậy, Lâm Huệ cũng không phản đối, cũng không thể ngủ ở trên mặt đất được, đành phải tạm thời chấp nhận như vậy. Dù sao với tính tình của Mục Liễn, chắc chắn sẽ không phát sinh cái gì.
Sau khi Hoàng quý phi thu xếp tốt chỗ của mình, liền sai người mời Mục Kiêu đến.
"Mẫu phi." Mục Kiêu tiến lên thỉnh an.
Hoàng quý phi liên tục thở dài.
"Mẫu phi có tâm sự gì à?"
"Ta chỉ lo lắng cho Dực nhi!" Mặt Hoàng quý phi lộ vẻ u
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-vuong-phi-khong-phat-he/2467040/chuong-19.html