Edit: Cần động lực làm luận văn
Beta: HungNguyen076213
Dù sao Lâm Huệ cũng là vương phi, cho nên mới sáng sớm Lận Ngọc Trừng đã đến trước cửa vương phủ chờ, đồng thời dẫn theo mấy tùy tùng có võ nghệ cao cường, vì lo sợ trên đường nếu gặp chuyện ngoài ý muốn, thì hắn ta cũng gánh vác không nổi.
Lúc Mục Liễn bước ra khỏi cửa thì liền nhìn thấy hắn ta.
Nam tử trẻ tuổi đứng dưới nắng sớm, trên người toát ra cảm giác vừa anh tuấn vừa ôn nhu đan xen lẫn nhau.
Vô cùng giống trong giấc mộng, có điều trong mộng Lâm Huệ nói đi Tuyết châu mà không phải Lật huyện, hắn nghĩ thầm, có lẽ đi Lật huyện chỉ là bước đầu tiên, chờ tới lúc hai người bọn họ đã quen thân liền sẽ cùng đi Tuyết châu?
Tâm tư vừa động, Mục Liễn liền dừng lại, không muốn tiếp tục suy nghĩ miên man nữa.
Lận Ngọc Trừng tiến tới hành lễ: "Thảo dân tham kiến điện hạ." Hắn ta nghĩ việc Lâm Huệ đi Lật huyện tất nhiên đã thương lượng qua với Mục Liễn, Mục Liễn cũng đã đồng ý, cho nên nàng mới có thể một mình đi chuyến này được, "Thảo dân nhất định sẽ dốc hết sức trợ giúp vương phi bàn bạc chuyện làm ăn lần này thật tốt."
Đối với việc này Mục Liễn hoàn toàn không biết gì cả, bởi vì Lâm Huệ cũng không nói rõ.
Có điều cái này cũng không liên quan gì tới hắn.
Mục Liễn đang định đi, thì nhìn thấy một chiếc xe ngựa từ từ đi ra, có bốn tên hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-vuong-phi-khong-phat-he/2467008/chuong-33.html