Edit: Mất động lực làm luận văn (Yuri318)
Beta: HungNguyen
Trời tối.
Trong phòng đã được thắp đèn lên, Quế Tâm và Khương Hoàng đứng bên cạnh giường, đối mặt nhìn nhau.
Lúc ấy, các nàng cách khá xa nên căn bản cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Lâm Huệ bỗng nhiên ngã xuống ngựa, Mục Liễn tiến lên cứu, kết quả cả hai người cùng nhau té nhào xuống đất, lúc ấy Lâm Huệ đã hôn mê, mặc dù thái y có đến xem qua, lại không thể đoán được khi nào sẽ tỉnh lại.
Đã trôi qua hơn nửa canh giờ.
Đúng lúc này, người trên giường có động tĩnh, Quế Tâm thấy thế vội vàng đẩy Khương Hoàng một chút, nói khẽ: "Ngươi nhìn xem, có phải vương phi sắp tỉnh lại hay không, mí mắt đang động kìa."
"Hình như là vậy, " Khương Hoàng quan sát, sau đó trên mặt lộ ra nét vui mừng, "Cuối cùng cũng tỉnh rồi, vậy ta đi bảo phòng bếp nấu thuốc đây."
Lâm Huệ chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy trên đầu là đỉnh màn màu xanh nhạt, nàng chưa ngồi dậy, chỉ nằm đó nhớ lại chuyện vừa rồi. Mới nãy nàng nghe thấy giọng nói của dì hai, dì hai đang gọi nàng, khiến nàng bừng tỉnh, thế nhưng khi nàng vừa quay đầu lại, chỉ nhìn thấy nơi đó trắng lóa như tuyết, ánh sáng màu trắng, giường màu trắng, thân ảnh màu trắng...
Đây là lần đầu xuất hiện loại tình huống như vậy cùng với bệnh tim, nàng cũng nghe thấy giọng nói của dì hai, rốt cuộc hết thảy đã xảy ra chuyện gì?
Tỉnh? Chẳng lẽ nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-vuong-phi-khong-phat-he/2466986/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.