Edit: Mất động lực làm luận văn (Yuri318)
Beta: HungNguyen
Lâm Huệ nhanh chóng sửa sang lại tóc tai và quần áo một chút, mím mím môi, đi tới mở cửa.
"Huệ Huệ, thủ tục xuất viện cháu làm xong chưa, xong rồi thì chúng ta..." Lâm Thanh Lan nhìn thấy Mục Liễn trong phòng bệnh. Thời điểm đứa bé kia mê man từng khiến bà phải kinh diễm, cho nên lập tức nhận ra, "Cậu là Mạnh Cảnh à? Sao cậu lại ở đây?"
Mặt mũi bà tràn đầy nghi hoặc.
Mục Liễn vô cùng bất mãn với hành vi của Lâm Huệ, cho nên chậm rãi không mở miệng.
Lâm Huệ sợ dẫn tới hoài nghi, đành phải giúp đỡ giải thích, nói: "Dì hai, cậu ấy đến tìm tiểu Sâm."
"Tiểu Sâm? Tiểu Sâm hiện tại khẳng định đang đi học rồi, " Lâm Thanh Lan hỏi thăm, "Sao vậy, cháu có việc gì à?"
Thật sự không có việc gì, Mục Liễn thản nhiên nói: "Thật ra cháu tới..."
Ngốc tử này thế mà muốn nói thật, Lâm Huệ vội xen vào: "Cậu ấy đã hôn mê trong một khoảng thời gian dài nên có chút hồ đồ, cháu cũng đã nói với cậu ấy tiểu Sâm đang đi học, nên không đến được."
Vì để che giấu quan hệ của bọn họ, lời gì cũng dám nói, Mục Liễn nghĩ thầm rốt cuộc tuổi còn nhỏ thì sao, không thể quen biết cô, cũng không thể nói chuyện với cô trong phòng được sao? Mục Liễn tức giận nhìn Lâm Huệ, nếu không phải Lâm Thanh Lan đang ở đây, thì hắn nhất định phải hỏi rõ cho bằng được.
Lúc này Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-vuong-phi-khong-phat-he/2466961/chuong-55.html