Chỉ trong nháy mắt khi Lăng Sơ Nam ném hạt châu vào lỗ đen, 098 liền cho rằng lần này chết chắc rồi. Có điều đột nhiên nó cảm nhận được cảnh tượng trước mắt đang thay đổi, người đang xuất hiện ở hòn đảo mà mà lúc nãy Lăng Sơ Nam ngồi, cũng là người đang ôm ký chủ nhà nó không phải là Phong Bất Dự thì là ai nữa?
Bởi vì lúc nãy đi vào bên trong quá sâu, cho nên Phong Bất Dự ôm cả người Lăng Sơ Nam bảo vệ trong ngực mình. Hiện tại bộ dạng của y vô cùng chật vật, đặc biệt là trên lưng huyết nhục mơ hồ, nhìn qua rất đáng sợ. Có điều y dường như không hề để ý đến điều này, chỉ liếc mắt nhìn Lăng Sơ Nam.
"Bảo bối em không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?"
"Không bị thương, em không sao cả."
Ánh mắt của Lăng Sơ Nam có chút phức tạp, có điều rất nhanh đã quay về bình thường.
"Để em trị thương cho anh."
"Ký chủ, ngài đã nói trước với Phong Bất Dự rồi à?"
Khó trách 098 lại hoài nghi, nó rõ ràng đã nhìn thấy Lăng Sơ Nam để thế thân ở trong phòng, đến hiện tại thời gian hai người tách ra cũng chỉ mới hai tiếng, nếu không phải đã nói trước thì nó không tin.
Lăng Sơ Nam vừa trị thương cho Phong Bất Dự vừa trả lời: "Cứ xem như bọn ta đã nói trước với nhau đi."
Tại sao lần này lại sảng khoái thừa nhận vậy? 098 có chút nghi hoặc, sau đó nó đột nhiên ý thức được, hành động lần này Lăng Sơ Nam hoàn toàn giấu Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-van-nhan-me-nghich-tap/854335/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.