Trên thực tế, bởi vì tiếng sấm sét đột nhiên vang lên trong hình ảnh TV kia, bầu không khí giữa Phó Trăn Hồng và Tsurumaru Kuninaga đã không còn lại bao nhiêu sự kiều diễm.
Chẳng qua bởi vì tư thế hai người, đầu ngón tay người đàn ông tóc dài chống lại đôi môi Phó Tang Thần tóc bạc, Phó Tang Thần tóc bạc cầm cổ tay người đàn ông tóc dài, tư thái như vậy ít nhiều vẫn có vẻ có vài phần ái muội.
Phó Trăn Hồng thu tay lại, quay đầu nhìn về phía Nakahara Chuuya, thanh niên tóc cam vốn nằm ngủ say trên giường khi hắn tắm rửa xong đi ra, giờ phút này đang ngồi ở đầu giường, vẻ mặt táo bạo chỉ vào hắn và Tsurumaru Kuninaga, đôi mắt màu xanh ngọc thậm chí hiện ra một tia uất ức ẩn ẩn.
Sự đỏ ửng trên mặt Nakahara Chuuya một chút cũng chưa tan đi, tác dụng của cồn làm suy nghĩ hắn sau khi ngủ một lát ngược lại trở nên càng thêm hỗn loạn, chỉ dựa vào một loại bản năng để chi phối hỉ nộ.
“Các ngươi đang làm gì?” Nakahara Chuuya nhíu mày lại hỏi một lần, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Tsurumaru Kuninaga, ánh mắt b*n r* hung quang khí thế hừng hực.
Tsurumaru Kuninaga cười nhạo một tiếng, đứng lên khiêu khích nhướng mày với Nakahara Chuuya: “Ngươi cảm thấy sao?”
Ánh mắt Nakahara Chuuya tối sầm xuống, hắn nhảy xuống giường, tay đeo găng tay đen siết thành nắm đấm khanh khách rung động, khinh thường nói: “Cái tên đồ ngốc tóc bạc ngươi đang khiêu khích ta?”
Lương tâm duy nhất của Mafia Cảng, lại dùng đến từ ngữ khinh thường thô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-van-nhan-me-hom-nay-lai-ooc-sao/4891612/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.