Ngụy Hoài Qua vừa dứt lời, bầu không khí lập tức chìm vào tĩnh lặng.
Bốn thầy trò sắc mặt đều trở nên cứng ngắc.
Giờ phút này, trong mắt Đường Tăng đã không còn sự trầm tĩnh ôn hòa như thường ngày; mày kiếm của Tôn Ngộ Không cau chặt lại; Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh thì trừng lớn đôi mắt, khó tin nổi.
Trong đoàn người, ngược lại chính nhân vật chính – Phó Trăn Hồng – lại chẳng biểu lộ biến hóa gì quá rõ rệt.
Ngụy Hoài Qua dường như cũng không vội chờ câu trả lời. Hắn đưa bàn tay thon dài trắng nõn cầm lấy chén rượu tinh xảo, khẽ lắc lư, nhìn dòng rượu gạo men theo vách ly chậm rãi lan ra từng gợn sóng.
Ngồi phía dưới bên phải Ngụy Hoài Qua là Chỉ Vân quốc sư, hắn kín đáo quét mắt đánh giá thần sắc từng người một. Từ lúc Phó Trăn Hồng cùng bốn người tiến vào đại điện, lão vẫn chưa mở miệng nói câu nào. Giờ phút này, khóe môi hắn lại khẽ cong, mang theo nụ cười thâm sâu khó đoán.
Khuôn mặt Chỉ Vân quốc sư vốn đã có vài phần tà khí, lúc này nụ cười ngầm càng khiến diện mạo hắn thêm phần ma mị khó lường.
Phó Trăn Hồng chỉ liếc hắn một cái, rồi dời ánh mắt về phía Ngụy Hoài Qua đang ngồi ở chủ vị. Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, mang theo vài phần khinh miệt, hờ hững cất lời:
“Chỉ Vân quốc ở chuyện hôn sự… cũng tùy tiện thế sao?”
Lời nói châm chọc chậm rãi bật ra, lập tức phá tan bầu không khí yên lặng.
Ngụy Hoài Qua lại không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-van-nhan-me-hom-nay-lai-ooc-sao/4891520/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.