Tôn Ngộ Không vươn trảo tóm chặt lấy cổ tay Phó Trăn Hồng, mày nhíu chặt, lạnh giọng:
“Đừng có giở trò quyến rũ ta bằng cái bộ dạng đó.”
Âm thanh hắn phát ra so với bất cứ khi nào còn lạnh lẽo hơn, chất giọng vốn trầm khàn giờ lại nhuốm thêm sát khí, sắc bén đến mức khiến người nghe phải dựng tóc gáy.
Ánh mắt đen nhánh của hắn lạnh lùng dán chặt lấy Phó Trăn Hồng, trong đó lộ rõ cảnh cáo, như thể chỉ bằng cách này mới che giấu nổi góc sâu hoảng loạn trong nội tâm.
Bị nhìn chằm chằm như vậy, khóe mắt và chân mày của Phó Trăn Hồng lại không hề lộ ra nửa phần sợ hãi. Hắn khẽ liếc qua cổ tay đang bị Tôn Ngộ Không siết chặt, làm ra vẻ vô tội:
“Ta chỉ muốn biết cảm giác của kẻ rình coi ngươi lúc đó ra sao thôi.”
Tôn Ngộ Không không đáp, mà lạnh lùng nói như nối tiếp vào một cuộc trò chuyện khác:
“Tất nhiên là ngươi đã dùng tà thuật gì, mới khiến sư phụ ta làm ra chuyện như vậy.”
Phó Trăn Hồng bật cười khẽ:
“Ngươi đang cố tình đánh lạc hướng.”
“Ai nói là ta đang lảng tránh?” – Tôn Ngộ Không gằn giọng, không chịu thừa nhận.
Phó Trăn Hồng chẳng chấp, hắn chỉ nhẹ nhàng đưa cổ tay vẫn bị nắm:
“Còn không mau buông ra?”
“Buông ra rồi, vạn nhất ngươi lại giở trò thì sao?” – Tôn Ngộ Không cười lạnh.
“Ngươi nghĩ như vậy là có thể phòng ta được sao?” – đôi mắt đào hoa của Phó Trăn Hồng khẽ nhướng lên, ngữ khí mang đầy ẩn ý – “Nếu bây giờ ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-van-nhan-me-hom-nay-lai-ooc-sao/4891515/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.