🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sắc trời dần tối, ánh sao hiện lên trên bầu trời đêm.

Thẩm Lưu Hưởng đứng trên đỉnh núi, sao sáng đầy trời ánh vào trong mắt, từng ngôi từng ngôi thoạt nhìn đặc biệt rõ ràng.

Đế Vân Vũ bảo y đả tọa, liếc mắt thấy tóc dài rối tung, nhắc nhở nói: “Vấn tóc.”

Thẩm Lưu Hưởng khoanh chân ngồi xuống: “Dây lụa rơi rồi.”

Y để lại manh mối trên dây lụa ném ở trong rừng, bên trên có khí tức của y, Ngao Nguyệt ở ngoài ngàn dặm cũng có thể ngửi thấy. Tìm được dây lụa là sẽ cách lúc tìm được y không xa.

Nhưng Thẩm Lưu Hưởng không dự đoán được, vừa dứt lời, liền nghe thấy một thanh âm vân đạm phong khinh hỏi: “Là rơi dải này sao?”

Đế Vân Vũ mở tay, lộ ra một sợi dây lụa đỏ quen mắt.

Thẩm Lưu Hưởng nghẹn họng nhìn trân trối. Lúc đối phương tới gần, thân hình y cứng đờ.

“Khẩn trương cái gì?”

Đế Vân Vũ đi ra phía sau Thẩm Lưu Hưởng, duỗi tay gom tóc đen bên vai y, sau đó ngón tay thon dài câu một cái dọc theo sau cổ, tay kia dùng dây lụa buộc lại mái tóc mềm mượt.

Sau khi nước chảy mây trôi buộc xong tóc, Đế Vân Vũ nói: “Nhìn ta làm gì? Nhắm mắt ngưng thần.”

Lúc Tinh Liên còn rất nhỏ, phá lệ yêu thương mái tóc, trừ hắn ra ai cũng không cho chạm vào. Vì thế lúc hắn nhàn rỗi thường sẽ buộc tóc cho Từ Tinh Liên. So với búi nhỏ, buộc mái tóc này của Thẩm Lưu Hưởng là quá mức đơn giản.

Thẩm Lưu Hưởng nhắm hai mắt, trong đầu nhớ lại xúc cảm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-su-ton-dep-nhu-hoa/4288892/chuong-129.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.