Mặt trời lên cao, cửa phòng đóng chặt một đêm cũng mở ra.
Nửa vạt áo của Chu Huyền Lan mở rộng, lộ ra vài vết cào trên ngực. Lệ khí giữa mi tâm tan thành mây khói.
Thẩm Lưu Hưởng còn chính sự phải làm, nói với hắn không thể ở trên giường lâu quá.
Chu Huyền Lan hiểu rõ, chỉ có thể nhanh chóng giải quyết dục vọng. Nhưng không cẩn thận làm quá mức một chút, ngón tay thon dài trắng nõn của Thẩm Lưu Hưởng khó nhịn gãi lung tung lên người hắn, tựa hồ đang tìm chỗ phát tiết.
Nhưng móng tay mượt mà chỉnh tề kia, cào không đau chút nào, lại giống như cào ngứa, lộ ra chút ý vị câu nhân, làm Chu Huyền Lan không nhịn được tình dục càng đậm chút.
Sau một phen mây mưa, thần thái Chu Huyền Lan lộ ra một chút thoả mãn. Tuy rằng chưa vừa lòng lắm, nhưng mùi vị nếm đủ rồi.
Chu Huyền Lan lấy chén cháo nóng, trở về phòng nhìn thấy người trên giường đã người ngủ rồi, động tác thả nhẹ hơn một chút.
Thẩm Lưu Hưởng nằm nghiêng, mày nhíu lại, gương mặt tuấn mỹ trắng nõn chưa rút hết sắc hồng, vài sợi tóc đen vòng qua cổ vai, an tĩnh rơi rụng trước người.
Chu Huyền Lan đứng ở mép giường, nhìn chằm chằm người không chê phiền lụy hồi lâu, môi mỏng hơi câu.
Cháo nóng vừa lấy, khô cằn bê trong tay, đến lúc sắp nguội, mới được ngó đến một cái. Chu Huyền Lan bật cười. Làm gì có muốn uống cháo? Rõ ràng lo lắng hắn nói chuyện không tính toán gì hết, nhanh chóng sai hắn đi đây mà.
Chu Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-su-ton-dep-nhu-hoa/4288860/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.