Ban đêm, một đám thủ vệ đi lại tuần tra trong cung.
Đi ngang qua thư phòng, thấy thân ảnh lén lút trong chỗ tối, tiến lên kiểm tra, phát hiện là Thẩm Lưu Hưởng, kinh ngạc hỏi: “Thiếu Quân đây là?”
Thẩm Lưu Hưởng dò đầu ra, nhìn phía cửa phòng đóng chặt: “Không có việc gì, làm việc của các ngươi đi, không cần quản ta.”
Y bảo Chu Huyền Lan về trước phòng, mình tới thăm dò thật giả. Trực giác lần này không thể chết được đồ đệ bất tử sư phụ, nếu không người khả năng thật không còn.
Nhóm thủ vệ đi rồi, Thẩm Lưu Hưởng nhẹ hít một hơi, chạy đến trước cửa gõ gõ, “Đế phụ, con tới đón Nguyên Anh.”
Cửa phòng mở ra, ánh sáng bên trong chiếu lên người y, tiếng thét to “hắc hưu, hắc hưu” truyền vào trong tai.
Thẩm Lưu Hưởng nghe tiếng nhìn lại. Giữa án thư to rộng tinh mỹ, Nguyên Anh to bằng bàn tay mặc bạch y kim quan, thắt đai eo thêu phượng văn bằng tơ vàng, đôi tay ôm thỏi mực, xoay tròn quanh nghiên mực, tà áo lắc lư trái phải theo động tác.
Trước án, Đế Vân Vũ phục sức tương tự cầm quyển trục trong tay, ánh mắt buông xuống, biểu tình như suy tư điều gì, “Đây là giả. Hai quyển trục còn lại cùng ở Yêu Đều. Cách nhau rất gần.”
Thẩm Lưu Hưởng thở phào nhẹ nhõm, liếc mắt nhìn tiểu Nguyên Anh có quần áo mới hãy còn vui sướng, nói: “Lần trước còn ở Bát Hoang, chẳng lẽ theo người đến Yêu Đều?”
Đế Vân Vũ nói: “Quyển trục ghi lại nơi phong ấn thật, đều ở Yêu Đều. Người nọ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-su-ton-dep-nhu-hoa/4288852/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.