Sau khi hiểu rõ tâm ý, Thẩm Lưu Hưởng gấp không chờ nổi muốn đi gặp người. Nhưng ở khoảnh khắc muốn rời đi, trong đầu lại nhớ tới một chuyện, không khỏi dừng bước chân.
Y vươn tay, sờ sờ sau cổ trắng nõn.
Máu đầu tim, một giọt bằng cả vạn. Tử cổ không biết sống hay chết, nhưng Tình Hoa sau cổ vẫn còn đó.
Suy nghĩ như vậy làm trong lòng Thẩm Lưu Hưởng dâng lên một chút tư vị không tên.
Cảnh tượng Tình Hoa Cổ phát tác đứt quãng hiện lên trong đầu y, mơ hồ nhớ rõ y chịu tử cổ mê hoặc, từng hôn vảy ngược bên ngực Chu Huyền Lan.
Vảy ngược là nơi vạn phần mẫn cảm trên thân rồng, này đã là câu dẫn trần trụi. Ngay cả như vậy, Chu Huyền Lan cũng không mảy may chạm vào y. Chọn dùng máu đầu tim giúp y giải Tình Hoa Cổ. Đại giới to lớn như thế
Thẩm Lưu Hưởng từ trong hưng phấn bình tĩnh lại, trước mắt một cảnh gió thu cuốn hết lá vàng.
Chu Huyền Lan đại khái không có ý tứ kia với y, nếu không sao có thể thờ ơ như thế?! Nhưng mà...... Quả thật là một đồ đệ tốt, kính yêu sư tôn có thừa, chịu dùng máu đầu tim cứu y.
Chu Huyền Lan đối với y, thật là tình sư đồ cảm động đất trời!
Mắt Thẩm Lưu Hưởng cảm động sắp khóc đến nơi, trong lòng lại lạnh đến sắp kết băng.
Y bĩu môi một cái, tầm mắt dừng ở nước suối trong vắt, đi lên phía trước hai bước, cúi người dò đầu ra, nhìn kỹ ảnh phản chiếu trong nước.
Thời điểm trong lòng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-su-ton-dep-nhu-hoa/4288842/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.