Chu Huyền Lan không nói một lời, dưới ánh nến, đôi mắt đen nhánh phá lệ thâm u.
Đánh giá giáo huấn đủ rồi, Thẩm Lưu Hưởng buông lỏng tay, nhìn về phía pháp trận, “Ta độ linh cho ngươi trước.”
Chu Huyền Lan rũ mắt liếc xuống, khoanh chân ngồi vào trong trận, đem linh lực trong cơ thể vận chuyển mấy chục vòng xong, mở bừng mắt.
Thẩm Lưu Hưởng thấy thế bước cũng vào trong trận. Độ linh chỉ cần tiếp xúc là được, y tính nắm tay độ linh, ai ngờ mới vừa vươn tay, liền nhìn thấy người đối diện từ túi trữ vật móc ra một đoạn dây mảnh.
“Đệ tử có chuẩn bị Dây Linh.”
Dứt lời, hắn đem Dây Linh quấn quanh cổ tay Thẩm Lưu Hưởng, đầu kia buộc lên tay mình.
Chuẩn bị thỏa đáng xong, hắn đem linh lực độ cho Thẩm Lưu Hưởng, phát hiện dùng Dây Linh cũng có thể thông suốt, khóe môi hơi kéo lên: “Được rồi, sư tôn.”
Thẩm Lưu Hưởng: “.......”
Y vừa cởi nơ con bướm trên cổ tay, vừa nói: “Có phải sờ chưa đủ không? Duỗi bàn tay lại đây, ta muốn nắm tay độ linh cho ngươi.”
Chu Huyền Lan nhíu nhíu mày: “Độ linh cần non nửa canh giờ, nắm lâu lắm.”
Thẩm Lưu Hưởng hơi híp mắt, nhìn hắn nghiêm trang giải thích linh lực từ trong cơ thể một người truyền cho người khác, linh lực của hai người sẽ giao hòa, cảm giác đối với nhau sẽ phóng đại, cầm tay nhau chắc chắn sẽ tăng thêm loại cảm giác này.
Không ổn.
Thẩm Lưu Hưởng kéo kéo khóe môi: “Một khi đã như vậy, ta chỉ có thể dùng phương pháp thoại bản.”
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-su-ton-dep-nhu-hoa/4288822/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.