Giờ Tỵ, đường phố trong thành rộn ràng nhốn nháo, rất náo nhiệt. Phủ đệ của Thất Yêu Vương chỉ cách một bức tường, lúc này lại yên tĩnh vô cùng, đến cả tiếng côn trùng kêu vang đều khó nghe thấy một tiếng.
Bên trong phủ, hạ nhân đều ở trong phòng, tĩnh tọa trên ghế, hoặc nằm trên giường, không dám phát ra một tiếng động nào.
Đây là thời gian chủ tử của bọn họ ngủ, giờ Thìn mới ngủ, cuối giờ Tỵ tỉnh dậy. Trong lúc này, chính là trời sập cũng không thể đi quấy rầy hắn. Lần trước hạ nhân mới tới không biết chuyện, bị ngã ở cửa, “ai u ai u” kêu to hai tiếng đánh thức Văn Nhân Tần, nháy mắt tiếp theo liền biến thành phân bón hoa trong viện.
Bởi vậy mỗi khi đến thời gian này, mọi người như lâm đại địch, tuyệt đối không dám phát ra động tĩnh gì.
Nhưng hôm nay có chút kỳ quái, tới buổi trưa rồi, Văn Nhân Tần còn chưa từ trong phòng đi ra, không đúng giờ như bình thường.
Mọi người tuy nghi hoặc, lại không ai dám đi xem kỹ.
Mưa phùn kéo dài, sắc trời tối tăm.
Văn Nhân Tần nằm trên giường, nhíu mi, trên trán mồ hôi lạnh lặng yên chảy xuống.
Hắn lại bị Mộng Yểm vây khốn, bừng tỉnh, về đến thủy lao ẩm ướt tối tăm, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi làm người buồn nôn.
Một bàn tay vuốt mắt phải hắn, như kinh ngạc cảm thán: “Hỗn loại giống ngươi, mới là sủng nhi chân chính của Thiên Đạo. Hôm qua chém một đao lên ngực ngươi, sau một đêm liền khỏi hẳn. Hôm nay ta lại đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-su-ton-dep-nhu-hoa/4288816/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.