Nam Diệu Quyền nhìn tu sĩ trẻ trên mặt đất, nhíu mày.
Rình nhìn trộm người khác, còn đúng lý hợp tình muốn hắn đền trái cây. Đủ thiếu giáo huấn.
“Người trong Thanh Lăng, chính là hành xử như vậy sao?” hắn vừa lật bàn tay, trái cây dập nát rơi rụng đầy đất sôi nổi rung chuyển..
Trong chớp mắt, tụ lại trước người Thẩm Lưu Hưởng.
Trái cây không chỉ có khôi phục như lúc ban đầu, thậm chí còn phân loại, quả táo, quả nho, quả quý, mỗi loại thành một hàng, chỉnh chỉnh tề tề.
Thẩm Lưu Hưởng nhìn ngây người.
Pháp thuật này quá nghịch thiên, tuy rằng tiểu thuyết nhiều lần miêu tả Nam Diệu Quyền thiên phú dị bẩm, có rất nhiều pháp thuật trâu bò người khác chưa từng nghe. Nhưng tận mắt nhìn thấy, mới biết được có bao nhiêu lợi hại.
Y tùy tay cầm lên một quả quýt, ngón tay thon dài nhéo nhéo, nghi hoặc liếc mắt nhìn Nam Diệu Quyền.
Nói..... tính tình tốt như thế sao? Đang lúc nghĩ vậy, y bỗng nhiên ý thức được cái gì, đem quýt trong tay ném về phía Nam Diệu Quyền, đồng thời thân hình di chuyển lưu loát rời xa đống trái cây xếp thành hàng kia.
Cơ hồ trong khoảnh khắc y di chuyển, tiếng nổ mạnh vang lên trong đình.
Bạch bạch bạch bạch bang......!
Trái cây nổ tung, nếu Thẩm Lưu Hưởng không tránh kịp thời, sớm đã bị đủ loại nước trái cây màu sắc khác nhau phủ kín toàn thân.
Nam Diệu Quyền rũ mắt, nhìn nước quả quýt dính trên quần áo, sắc mặt xanh mét, quay đầu nhìn Lăng Dạ: “Nếu ta giết người này, ngươi có ý kiến gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-su-ton-dep-nhu-hoa/4288784/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.