Chương 2: Tin Nhắn Từ "Chết Đi".
Mang tinh thần không gì sợ hãi đi xuống nhà, người giúp việc đang dọn dẹp nhìn thấy Nhạc Bối Bối đều dừng lại công việc trên tay chào hỏi cô.
Nhạc Bối Bối nhìn căn nhà xa lạ nhưng bày trí đẹp đẽ tựa như cung điện hiện đại không khỏi trầm trồ thán phục. Không hổ danh là Nguyễn gia phú quý danh vọng trong nguyên tác, đến nhà cửa cũng mỹ lệ đẹp mắt như vậy.
"Tiểu thư, hôm nay cô lại nghỉ học sao?"
Cắt đứt dòng suy nghĩ của cô, một người đàn bà gương mặt phúc hậu từ bên ngoài đi vào, trên tay xách túi to túi nhỏ lỉnh kỉnh, giờ này thấy cô còn ở nhà cũng không tỏ ra bao nhiêu ngạc nhiên.
"Ừm." Nhạc Bối Bối đáp, nhìn người đàn bà xa lạ đang tới gần. Trong đầu cô theo bản năng xuất hiện thân phận bà ta. Làm người hầu ở Nguyễn gia khoảng mười năm, là một trong số các đầu bếp chính, không có quan hệ đặc biệt nào với nguyên chủ. Bình thường cô và mọi người đều gọi bà ta là dì Phương.
Dì Phương nhìn Nhạc Bối Bối thở dài, nói: "Có phải chưa ăn sáng? Hôm nay có cháo yến mạch, tới, dì hâm nóng lại rồi mang ra cho tiểu thư."
Bởi vì quyết tâm thay đổi hình tượng trước đó, Nhạc Bối Bối lần này gật gật đầu cười nói: "Cảm ơn dì Phương!"
Bất ngờ nghe được lời cảm ơn từ chủ tử, còn là từ người luôn tỏ ra kiêu ngạo khiến dì Phương bình thường luôn bình tĩnh không siểm nịnh cũng phải kinh ngạc một phen. Bất quá bà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-nu-phu-khong-lam-duoc/218672/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.