Sau khi hoàn thành ràng buộc, nhà kính phân bổ chỗ ở, hầu hết thời gian, chúng được gọi là "nhà".
Chiếc taxi di chuyển rất êm ái, cảnh đường phố hai bên nhanh chóng lùi lại.
Ngoài cửa sổ trời trống rỗng, cành cây khô lay động, có tuyết sắp rơi xuống, cách cửa sổ không nghe thấy tiếng gió.
Yến Chuẩn được Mục Du đặt trên đầu gối, dùng áo khoác bọc thành bánh chưng nhỏ.
Nhóc con giấu trong bánh chưng làm nhân bánh chưng bất động không nói lời nào, Mục Du nắm cánh tay nhỏ bé của nó, bày thành dạng gì, nó liền duy trì động tác kia không thay đổi.
Nó giống như một transformers nhỏ bị cắt điện.
Hệ thống bất an vòng qua vòng lại: "Ký chủ, ký chủ..."
Mục Du đáp một tiếng, bày nhóc tuyết nhỏ thành một con koala nhỏ, nằm sấp trên vai mình.
"Ký chủ, có muốn hỏi một chút không?" Hệ thống gấp đến độ muốn biến thành kẹo bông, "Rốt cuộc vì sao lại muốn chạy? Xảy ra chuyện gì, chuyện này đột nhiên——"
Mục Du nói: "Tạm thời không hỏi."
Hệ thống sửng sốt.
"Chúng ta sẽ biết rõ ràng, tìm được nguyên nhân."
Mục Du cúi người, dùng trán chạm vào nhóc tuyết nhỏ trong ngực: "Nhưng không phải bây giờ."
——Đối mặt với hành vi bất thường rõ ràng này, hành vi bất thường đến bất an, điều cần làm nhất, không phải là truy vấn "vì sao".
Hỏi vì sao là logic của người lớn.
Nhiều người lớn lên trong một "vì sao gì đó".
Vì sao quấy rối, vì sao không nghe lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-nay-toi-nuoi/2870122/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.