"Lệ Trầm, đồ ở phía dưới quá nhiều, xe của chúng ta không thể di chuyển được!"
"Ngoại trừ người lái xe thì tất cả mọi người lên nóc xe đi." Một giọng nói bình tĩnh vang lên, trái ngược hoàn toàn với sự hoảng hốt của người hỏi, làm cho những người hoang mang dần bình tĩnh lại.
Lúc ý thức của Mặc Sở tỉnh táo hơn, cô liền nghe được giọng nói này, trong lòng khẽ run lên.
Lệ Trầm…
Cô còn chưa mở mắt ra, liền bị một người ôm lấy eo, người nọ vững vàng ôm cô leo lên nóc xe, đôi tay kia rất đúng mực mà chỉ chạm vào eo cô, ngoài ra không có bất cứ động tác dư thừa nào khác, sau khi đặt cô lên nóc xe liền buông tay ra.
Trong lòng Mặc Sở run lên, trực tiếp mở mắt ra, theo bản năng bắt lấy đôi tay kia.
Người nọ ngạc nhiên quay đầu lại nhìn cô, đó là một gương mặt trẻ trung hơn rất nhiều so với gương mặt cô nhìn thấy trước khi chết, trông cũng ngây ngô hơn, càng làm tăng thêm ấn tượng của cô về Lệ Trầm.
Đôi bàn tay thật ấm áp kia.
Nó chân thực đến nỗi cô không thể tin đó chỉ là một ảo giác nào đó trước khi chết.
Lệ Trầm trẻ tuổi do dự nhìn cô một cái, mở miệng: "Em…"
Mặc Sở bỗng nhiên hoàn hồn, dừng một chút, rồi buông lỏng đôi tay ra kia ra, dưới ánh mắt ngạc nhiên của người nọ, đột nhiên cúi đầu cười nói: "Cảm ơn."
Lệ Trầm chỉ nhìn cô một cái rồi lại tiếp tục công việc.
Mặc Sở hít một hơi thật sâu và nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-mat-the-yeu-tham-toi/4461126/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.