Diệp Nam Kỳ bắt đầu tỉ mỉ hồi tưởng lại những lời Lâm Hư Tiên Tôn nói.
Sư tôn nói, ta cùng với ngươi, tuyệt không có khả năng.
Sư tôn còn nói, ta vĩnh viễn không quên được sư muội.
Cho tới tận bây giờ, Diệp Nam Kỳ mới nhìn ra một tia không thích hợp, bởi vì, sư tôn từ đầu đến cuối đều chưa từng chính diện trả lời hắn.
Sư tôn chưa từng nói, ta không thích ngươi.
Trái tim Diệp Nam Kỳ như bị kim đâm đau đớn, hắn nắm chặt lòng bàn tay, lật lại toàn bộ ký ức của mình, từng chút hồi tưởng lại biểu tình của sư tôn khi nói những lời này với hắn. Thế nhưng, hắn lại hoàn toàn không có một chút ấn tượng.
Sau khi những cảm xúc tức giận cùng buồn bực nguôi ngoai, Diệp Nam Kỳ mới nhận ra trong đó có chút không thích hợp.
Hắn dùng sức nắm chặt tay, đốt ngón tay trở nên trắng bệch. Sau một lúc lâu, hắn mới suy sụp nâng lên chén rượu, uống một hơi.
"Sư tôn, ta không rõ."
Hắn lẩm bẩm nói nhỏ, đuôi mắt đỏ bừng. Ngày thường hắn luôn cao ngạo cùng tự phụ, lúc này lại cúi đầu, từng ly từng ly rượu rót vào miệng, không ngừng lặp lại, "Sư tôn, ta không rõ.". truyện teen hay
Hắn không rõ, vì sao sư tôn nhìn như cũng thích hắn nhưng lại luôn cự tuyệt hắn?
Diệp Nam Kỳ tự chuốc say chính mình, nhưng hắn vẫn giữ được một tia thanh tỉnh. Hắn lung la lung lay đi vào phòng ngủ, trong đầu không còn một chút tự hỏi, vừa ngã đầu xuống là ngủ luôn.
Cửa sổ trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-luon-nhin-toi-chay-nuoc-mieng/380062/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.