🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời điểm Diệp Nam Kỳ tỉnh lại còn có chút mờ mịt.

Hắn cho rằng mình có lẽ vĩnh viễn cũng không thể tỉnh lại được.

Dù sao tất cả mọi người đều bó tay không có biện pháp với loại độc này, hắn thậm chí còn cảm giác được chính mình lúc ấy đang từng chút một bị kéo vào trong bóng tối. Cái cảm giác lạnh lẽo thấu xương ấy như muốn bao phủ lấy hắn, làm hắn buồn ngủ cực kỳ, nhịn không được muốn khép đôi mắt lại ngủ một giấc.

Nhưng hiện tại, hắn tỉnh lại.

Diệp Nam Kỳ nhấp nhấp bờ môi khô khốc, ánh mắt quờ quạng rơi trên người Thẩm Độ Lê đứng một bên. Hắn muốn nói điều gì đó, nhưng đến lúc này lại sợ hãi chính đáp án mình nhận được.

Thẩm Độ Lê chuyển tầm mắt, đứng dậy rót chén nước đưa tới bên môi Diệp Nam Kỳ, "Ca ta nói độc của ngươi đã giải được không sai biệt lắm, không bao lâu sau có thể hồi phục."

"Tư Cửu Lê nói hiện tại quá muộn, nên ôm con thỏ kia của hắn đi ngủ rồi. Ta nhàn rỗi không có việc gì nên tới đây chăm sóc ngươi một chút, không nghĩ tới vừa vặn ngươi tỉnh......"

Thẩm Độ Lê lải nhải, nhưng lại không có nói đến vấn đề Diệp Nam Kỳ muốn nghe.

Diệp Nam Kỳ khàn giọng mở miệng, ngắt lời Thẩm Độ Lê, mắt phượng gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt Thẩm Độ Lê, "Sư tôn, tới không?"

Động tác Thẩm Độ Lê dừng lại, nàng vốn dĩ đang cúi đầu, lúc này ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Nam Kỳ, thần sắc bình tĩnh, "Không có."

Nàng nắm chặt cái

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-luon-nhin-toi-chay-nuoc-mieng/380050/chuong-103.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.