Tác giả: Xuyên Ngoa Tử Đích Miêu
Editor: Nguyệt Ảnh
Đầu quả tim Nguyễn Đường run run, hô hấp đều dồn dập vài phần.
Cậu nhìn chằm chằm môi mỏng của Thích Nguyên, ngón tay không tự giác nắm chặt, cả người đều choáng váng như uống rượu say, thỏ con trong lòng cậu nhảy đến càng nhanh, khiến cho tim cậu cũng "Bùm" "Bùm" nhảy lên không ngừng.
Tiếng tim đập quá lớn.
"Suy nghĩ xong chưa?"
Thích Nguyên cố ý vươn tay, nhéo cằm Nguyễn Đường một cái, như đùa giỡn với một con mèo con, đôi mắt nhuộm ra màu sắc ôn nhu.
Nguyễn Đường đỏ mặt, vươn tay bưng kín môi Thích Nguyên, cậu nghiêng đầu, lắp bắp nói, "Không, không hôn."
Thích Nguyên nhíu mày, ý cười trên mặt phai nhạt đi.
Nhưng mà giây tiếp theo, Nguyễn Đường lại đem mặt chôn vào trong ngực Thích Nguyên, ngón tay thon dài gắt gao nắm góc áo Thích Nguyên, cậu thân mật dịu ngoan cọ cọ Thích Nguyên, rủ đầu, mềm mại nói, "Lưu lại lần sau."
Đôi mắt đào hoa tròn xoe của cậu lấp lánh nước, cả người thoạt nhìn ngoan ngoãn cực kỳ, "Lần sau, lại hôn."
Cậu cũng muốn hôn Thích Nguyên.
Bằng không cũng sẽ không uống sữa bò mỗi ngày để cao lên.
Từ lúc ban đầu khi đi vào thế giới này, cậu đã có một loại cảm giác thân mật cùng vui sướng không rõ đối với Thích Nguyên, tựa hồ chỉ cần vừa chạm vào, thính tai liền nóng lên, tim cũng đập gia tốc.
Những niềm vui sướng đó như hạt giống chôn sâu dưới đáy lòng, nhanh chóng vươn nhánh nảy mầm, cuối cùng trưởng thành thành đại thụ che trời.
Cậu không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-luon-nhin-toi-chay-nuoc-mieng/379991/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.