Tác giả: Xuyên Ngoa Tử Đích Miêu
Editor: Nguyệt Ảnh
Cậu xoa xoa đôi mắt, nhổm người dậy nhìn về bốn phía, ngón tay không tự giác sờ soạng trên giường, sau khi nhìn thấy thân ảnh Bùi Nặc, Nguyễn Đường mới an lòng không ít, nhịn không được lộ ra một nụ cười ngoan ngoãn mềm mại với Bùi Nặc.
"Bùi Nặc, sao ngài còn chưa đi ngủ vậy?"
Nguyễn Đường động thân thể nho nhỏ, duỗi tay muốn bắt ống tay áo Bùi Nặc, thanh âm cậu còn mang theo một tia buồn ngủ, rõ ràng là còn chưa ngủ tỉnh.
Bùi Nặc chống đỡ thân thể của mình, miễn cưỡng lộ ra nụ cười tái nhợt, trên thái dương hắn toát mồ hôi lạnh, nhưng sống lưng vẫn thẳng tắp, hắn không muốn làm Nguyễn Đường lo lắng, đơn giản giả bộ như không có việc gì, "Ta có hơi khát, muốn uống nước."
"Ngoan, em đi ngủ trước đi."
Nguyễn Đường cố chấp đến gần Bùi Nặc, trong phút lơ đãng thoáng nhìn thấy sắc mặt tái nhợt cùng đôi môi trắng bệch của Bùi Nặc, một chút buồn ngủ lập tức biến mất không thấy.
Cậu sờ sờ tay Bùi Nặc, lạnh lẽo như băng tuyết.
"Thân thể khó chịu hay là làm sao vậy?" Nguyễn Đường hoang mang rối loạn, gấp đến độ xoay quanh, cậu rót một ly nước ấm cho Bùi Nặc, dùng tay của mình sưởi ấm tay Bùi Nặc, "Muốn gọi bác sĩ hay không?"
Bùi Nặc lắc lắc đầu, hắn cắn răng chống đỡ, gân xanh trên mu bàn tay nhảy nhảy, "Không cần."
Tin tức lực lượng hắn bị suy yếu chỉ có một số ít thân tín của hắn biết, nếu làm những người khác cũng biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-luon-nhin-toi-chay-nuoc-mieng/379969/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.