Tác giả: Xuyên Ngoa Tử Đích Miêu
Editor: Nguyệt Ảnh
Nguyễn Đường cũng không rõ ràng lắm, rốt cuộc cậu còn chưa có thử cắn mình bao giờ.
Cậu nghĩ nghĩ, nhìn Bùi Nặc vẻ mặt nghiêm túc, cũng nghiêm túc mà suy nghĩ, "Bởi vì tôi tên Nguyễn Đường."
Kẹo mềm, vốn dĩ chính là ngọt mà.
Bùi Nặc bị câu trả lời này chọc cười, hắn nhịn không được đụng đụng cái trán Nguyễn Đường, thời điểm ngón tay lạnh lẽo đụng vào, hắn cảm nhận được một chút độ ấm thuộc về nhân loại, sẽ không làm hắn bị phỏng mà còn rất ấm áp.
"Muốn ăn cái gì, ta kêu quản gia phân phó người hầu đi làm."
Bùi Nặc đứng lên, lôi kéo Nguyễn Đường từ lồng ngực mình đứng dậy, hắn nhìn Nguyễn Đường bộ dáng có chút ngây thơ mờ mịt, đành tự mình đi xuống phân phó một tiếng, cường điệu yêu cầu quản gia làm chút đồ ăn bổ máu.
"Phòng của em ở cách vách, nếu thiếu cái gì có thể phân phó quản gia đi mua."
Hắn nguyên bản muốn để người hầu mang Nguyễn Đường đi xem phòng, nhưng là vừa chuyển đầu liền thấy Nguyễn Đường đứng ở đó tựa hồ có chút lẻ loi, hắn liền thay đổi chủ ý.
Tự mình mang Nguyễn Đường cùng đi.
Con mồi nhỏ của mình, vẫn là tự mình nuôi thì tốt hơn, chờ nuôi đến khi mập mạp rồi thì một ngụm ăn luôn.
Nguyễn Đường đối với phòng ngủ cũng không có yêu cầu gì, Bùi Nặc mang theo cậu đi xem, cậu liền đem đồ đạc của mình sắp xếp vào.
[ký chủ, nhớ đừng quên nhiệm vụ.]
Hệ thống hận sắt không thành thép nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-luon-nhin-toi-chay-nuoc-mieng/379946/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.