Diệp Thu Đồng thấy con chó loạng choạng từ trong ổ đứng dậy, nghiêng đầu nhìn nàng, liều mạng gâu gâu gâu một trận, như thể là nó không hài lòng với cái tên mà nàng đã chọn.
Nàng ngay lập tức rất vui vì vật nhỏ bé này cuối cùng đã có thể tự mình đứng lên.
Sau khi cứu nó mang về, đầu tiên là nàng làm một cái ổ chó mềm mại sạch sẽ, sau đó hàng ngày rửa sạch và trị thương cho nó, cuối cùng cũng có thể kéo con chó chỉ còn hơi thở thoi thóp từ bờ vực âm tào địa phủ trở về.
Diệp Thu Đồng cười tủm tỉm: "Được rồi, đừng kêu nữa, ồn ào đến mức làm người ta đau cả đầu, mày không muốn gọi là Đại Hắc, ta đây cũng sẽ tôn trọng ý kiến của mày, mày cũng có thể chọn Tiểu Hắc, Hắc Đan, Hắc Tử, Hắc Nữu.. Ý mà không được, Hắc Nữu không thích hợp cho lắm, tuy rằng mày không có thứ của chó đực, nhưng mặc kệ nói như thế nào, mày cũng là một con chó đực nhỏ."
Địch Dương căm tức nhìn Diệp Thu Đồng.
Nàng nhắc tới chuyện này, hắn lại nhớ tới, trời ạ, trẫm cư nhiên không có cái đó, là kẻ đáng chết nào thiến trẫm, trẫm muốn giết tên khốn kiếp kia.
Gâu gâu gâu gâu!
Diệp Thu Đồng không hiểu được con chó sủa cái gì, liền tự nhủ: "Ta nghĩ Đại Hắc thích hợp với mày hơn, tuy rằng hiện tại mày còn là một đứa trẻ, nhưng ta có linh cảm, mày đầu to, vai rộng, eo dài thân hình tốt, tương lai nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-bao-quan-xuyen-thanh-phao-hoi-nu-xung-cau/3392253/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.