Diệp Thu Đồng đã ngồi canh từ sáng sớm, rốt cuộc cũng chờ được tương lai áo cơm cha mẹ đến rồi, ba bước cũng làm hai bước chạy vội đi đến, người chưa đến mà nó lời nói đã đến trước: "Ngài khoẻ, Khâu đại tài -- tài.. Tài tử."
Sau khi nàng tới gần, thấy rõ người đàn ông đang bước ra cửa, thì vô cùng kinh ngạc, cũng may là cái đầu của nàng phản ứng nhanh, ngoài miệng lập tức chuyển biến câu nói.
Khâu Tử Thạch là một tài tử trẻ tuổi sảng khoái, áo choàng màu nguyệt bạch tay dài, thắt lưng bằng vải sa tanh mềm mại, trên đầu đội mũ nhỏ màu ngọc bích cùng ngọc bội trên người thả xuống màu sắc tương ứng lẫn nhau, cách ăn mặc của một người đọc sách thoạt nhìn vô cùng văn nhã tuấn dật, không giống một ông chủ địa chủ, mà ngược lại giống như một vị sơn thủy thi nhân*.
*Sơn thủy thi nhân: Nhà thơ phong cảnh
Diệp Thu Đồng cũng không biết chính mình vì cái gì sẽ đem hắn tưởng tượng thành một lão già trung niên giàu có với thân hình mập mạp thô tráng, vẻ mặt dữ tợn, vầng trán trơn nhẵn bóng loáng.
Đám tuỳ tùng tưởng là người ăn xin, lập tức tiến lên phía trước đẩy nàng ra, lớn tiếng quát: "Tên vô lại ở đâu đến, mau cút, cách chủ nhân chúng ta xa một chút."
Diệp Thu Đồng trong lòng tuy rằng tức giận bọn họ mắt chó xem người thấp, nhưng là người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, đành phải cười nịnh nọt giải thích: "Hiểu lầm, hiểu lầm, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-bao-quan-xuyen-thanh-phao-hoi-nu-xung-cau/3392246/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.