Diệp Thu Đồng khép lại cửa cổng vào trong nhà, khi vừa định đóng cửa nhà chính, thì phát hiện cái chốt cửa đã bị hỏng, Diệp Thu Đồng kiểm tra một chút, thở dài rồi đẩy cửa đóng lại, định ngày mai mặt trời ló dạng sẽ sửa lại cánh cửa này.
Kết cấu của thứ này rất đơn giản, kỳ thật chỉ là mộng và lỗ mộng bị lỏng mà thôi. Sẽ không khó hơn so với việc sửa bồn cầu tự hoại lúc nàng thuê nhà, cho dù trong nhà không có cây búa, thì chỉ cần lấy cục gạch gõ hai ba cái cũng được, vậy là có thể sửa lại dễ dàng, đáng tiếc nguyên chủ tính tình quá nhu nhược, ngoại trừ thêu thùa may vá cái gì khác cũng đều không làm được.
Đêm đã khuya, Diệp Thu Đồng theo ký ức đi đến căn phòng phía tây, mò đến bên cạnh chiếc giường đất nằm xuống. Giường đất không được đốt lên, đệm chăn lại vừa lạnh vừa cứng, Diệp Thu Đồng trong lòng rất rõ, nhà này ngay cả than nấu cơm cũng đã khó, nói chi đến than để đốt giường đất, có lẽ là do cảm giác mệt mỏi đã tích tụ ở trong người từ kiếp trước lẫn kiếp này, cho nên hiện tại cũng từ từ phóng xuất ra.
Thanh minh đã qua, đã là cuối mùa xuân, cho dù không có đốt giường đất, đắp chăn cũng dần dần cảm thấy ấm áp, Diệp Thu Đồng thả lỏng người, nàng tự nói với bản thân, tạm thời cứ gác mọi thứ qua một bên, cứ ngủ một giấc thật ngon lành, xe đến trước núi ắt có đường, ngày mai nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-bao-quan-xuyen-thanh-phao-hoi-nu-xung-cau/3392241/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.