Bịch!
Diệp Thu Đồng ngã trên mặt đất, đau đến mức mắt nhìn thấy toàn sao là sao.
Nàng sững sờ một lúc, từ trên mặt đất đứng dậy, muốn nhìn xem đây là nơi nào, trong mơ hồ dường như có cái gì đó vướng chân, nàng tiện tay chạm vào, thế nhưng lại có thể kéo xuống một sợi dây thừng bị đứt từ trên cổ.
Đầu óc Diệp Thu Đồng như bị đoản mạch*, tình huống này là thế nào vậy, chẳng lẽ vừa rồi ta mới thắt cổ sao? Nhưng không phải ta đã chết đột ngột ở trong phòng vệ sinh của công ty à?
*Đoản mạch: Chập điện nổ tung.
Năm phút trước, Diệp Thu Đồng ở công ty nghe một cuộc điện thoại, cha mẹ nàng yêu cầu nàng bỏ tiền ra cho anh trai mua nhà để cưới vợ, nếu mà đào không ra tiền, thì lập tức trở về quê đi gả chồng.
Bọn họ tìm cho nàng một ông già nửa vời đã chết vợ, nghe nói ngôi nhà của ông già kia đã phá bỏ và trùng tu thành hơn mười mấy căn hộ, nguyện ý lấy ra một bộ để đem làm sính lễ.
Cha mẹ nàng nhìn trúng phòng ở, đối với con gái gì đó, đâu thể nào quan trọng bằng việc nối dõi tông đường của con trai.
Diệp Thu Đồng đương nhiên không chịu đương bánh bao*, hai bên cãi nhau trong điện thoại, nàng giận đến lên tim mới buông lời hung ác, nói mình thà chết đi kiếp sau làm cô nhi còn hơn.
*Đương bánh bao: Làm một cô gái bình thường, yếu đuối, không biết tự lập.
Nào ngờ đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-bao-quan-xuyen-thanh-phao-hoi-nu-xung-cau/3392239/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.