Tối đó 7h cô vừa về đến nhà vì kẹt xe, trên người vẫn còn mặc một chiếc quần tây, áo sơ,mi trắng. Cô có mái tóc nâu dài uốn xoăn nhẹ kèm nước da trắng sứ, Viên Hân khen cô xinh đẹp đến cô ấy còn say huống gì đến bọn con trai.
Định nấu một tô mì thì cô có điện thoại.
- Tú Uyên đang ở đâu đấy, đã về nhà chưa?
- Mình vừa về tới, cậu về chưa? lại say hả?
- Cậu giúp mình một việc được không?
- Uh cậu cứ nói đi.
- Tập hồ sơ mình để trên bàn làm việc, đã có chữ kí của sếp nhưng hôm nay lại quên mang theo, cậu làm ơn mang nó đến đây được không?
- Uh, mình thấy rồi, nhưng địa chỉ?
- Cậu đến ngay nhà hàng Samy nha, mình đang tiếp khách tại đó.
- Ok, mình đến liền.
Mất tầm 30 phút đi taxi cô bắt buộc phải đến để tận tay đưa cho Viên Hân vì hồ sơ này rất quan trọng cần để khai báo cho bên hải quan cấp cao mới có thể nhập khẩu lô hàng rượu ngoại này về được, cô vào bên trong nhà hàng cũng khá sang trọng, cô không biết mình phải đứng đâu. Nhìn thấy vài ba cô đang mặc váy mang giày cao gót đứng bên góc ít người, cô liền lại đó.
- Ủa, thêm một người nữa là tận 4 à?
- Công nhận, không hổ danh đào hoa, sát gái, và ăn tạp.
- Tôi đứng chờ bạn một chút, tôi không có làm phiền các chị đâu, mọi người cứ bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-luoi-tinh-cuc-truong-bach-khong-loi-thoat/2722109/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.