Những ngày này Viên Hân qua nhà cô ở chung luôn, cô nhìn ảnh Bạch Vĩnh Kỳ rồi lặng lẽ khóc, cho dù ban ngày có bận đến đâu có cố quên đến đâu thì ban đêm cũng chẳng thế khác được.
- Tú Uyên, hay cậu nói tất cả Bạch Vĩnh Kỳ biết đi, nếu yêu cậu anh ta sẽ thông cảm, sẽ không dằn vặt cậu đâu.
- Chẳng phải là mình sợ không thông cảm, nhưng lương tâm mình không cho phép, vì mình không muốn thấy gương mặt Vĩnh Kỳ khi biết tất cả sự thật, đơn giản lòng mình không đủ vững nữa, tổn thương sâu sắc lắm rồi.
- Đêm nào cậu cũng khóc, cậu nghĩ về con cậu đi.
- Mình biết, mình nghĩ về con rất nhiều mà, do mình yêu Bạch Vĩnh Kỳ quá nhiều thôi.
____________
8h00 sáng hôm sau, Viên Hân đã đáp xuống sân bay về Thượng Hải, đi về văn phòng luật sư để bắt đầu tìm hiểu bổ sung giấy tờ cần thiết. Viên Hân tận dụng rất nhiều mối quan hệ, nhưng khi càng đào sâu hơn, thì mọi chuyện lại càng mở sang hướng khác.
Tại văn phòng luật sư lớn, cùng một số người cơ quan điều tra vụ này.
- Em muốn lật lại vụ án này là thứ nhất, thứ 2 ấy em phát hiện ra tên này gian lận luôn anh ạ.
- Gian lận, em có giấy tờ chứng minh anh ta gian lận không?
- Mà chắc chắn bên cơ quan điều tra sẽ giấu thông tin, không để lộ danh tính người báo cáo sự việc này đúng không anh?
- Đúng rồi, 100% là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-luoi-tinh-cuc-truong-bach-khong-loi-thoat/2722012/chuong-50.html