Tấm rèm được hé một chút, ánh nắng chan hoà dọi vào giường. Ngữ Nhi uể oải tỉnh dậy. Nhớ lại chuyện hôm qua, rồi cả lần trước nữa, cô thất thần. Nhìn sang bên cạnh trống trải, cô hụt hẫng, vớ được chiếc áo choàng Hạ Phong Thần mặc hôm qua bèn khoác tạm vào, xỏ dép đi vào nhà tắm. Cô đoán có lẽ Hạ Phong Thần ăn xong chùi mép đi rồi. 
Đến khi bước vào nhà tắm, cô giật mình thấy anh vừa tắm xong, trên người chỉ độc chiếc khăn tắm che đúng chỗ cần che. Anh nhìn cô, rất tự nhiên: 
- Tôi xả sẵn nước nóng cho em rồi đấy! 
Nói xong anh bước ra ngoài để cô thoải mái, như để cô yên tâm, anh nói thêm: 
- Giờ vẫn còn sớm, sợ em mệt nên tôi đã bảo trợ lý Doãn giúp công việc của em. Hôm qua triển lãm khá trơn tru rồi, nay cứ thế mà làm thôi. Tôi cũng cho em nghỉ với lý do sức khỏe không tốt. Nên em cứ từ từ mà tắm đi. 
Phương Ngữ Nhi còn đang thầm trách anh là tên khốn ăn cô xong thì bỏ chạy, giờ thấy anh lo nghĩ cho mình, một câu em, hai câu em lại khiến cô hơi xao động. Chẳng lẽ mình đã nghĩ sai về anh ta sao? Cô lắc đầu, hít một hơi dài trấn an bản thân rồi lặng lẽ tiến vào chỗ bồn tắm. 
Thấy trong bồn nước ấm vừa phải, xà phòng nổi bọt và có hương thơm dịu mát, cô bỗng có chút cảm kích. Dù sao cũng phải gột rửa đi những nhớp nháp kia, cô không từ chối anh. Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-anh-mat-em/2826977/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.