Trên xe, hai người ngồi sau im lặng, trợ lý Doãn lái xe mà cũng không dám thở mạnh. Về tới khách sạn của Ngữ Nhi, cô vẫn không nhúc nhích, Hạ Phong Thần thấy lạ bèn hỏi: 
- Em không muốn xuống sao? 
- Tôi muốn nói... 
Nhìn qua gương, trợ lý Doãn nhanh chóng nhận ra, tinh ý xin phép xuống xe chút. 
Giờ chỉ còn hai người, Ngữ Nhi nhìn thẳng vào mắt anh, còn anh nhìn đôi mắt xinh đẹp của cô đỏ hoe thì đau lòng. 
- Hạ thiếu, lúc trước anh nói muốn theo đuổi tôi! 
- Đúng! 
- Đừng theo đuổi nữa... 
Hạ Phong Thần còn đang chưa biết nói gì, cô lại lên tiếng: 
- Chúng ta hẹn hò luôn đi! 
Cô cho anh bất ngờ lớn, anh nghĩ vài giây, rồi hỏi ngược lại cô: 
- Khi nãy giữa em và Lục Ngôn xảy ra chuyện gì à? 
Nhìn cô ủ rũ như vậy, lại đùng đùng bảo hẹn hò. Sáng còn đuổi anh, giờ lại quay ngoắt khiến anh không khỏi tò mò. 
Thấy anh không trả lời, Phương Ngữ Nhi có chút thất vọng: 
- Thì ra Hạ thiếu cũng chỉ là chơi đùa. Đáng lẽ tôi không nên để tâm lời anh nói. 
Rồi cô mệt mỏi mở xe bước xuống, đôi giày cao gót làm cô loạng choạng, cô bất lực cúi người tháo giày cầm trên tay, đi chân đất, làm đuôi váy chấm cả xuống nền đường. Hạ Phong Thần còn chưa kịp bày tỏ gì, cô đã xuống xe. Nhìn cô gái mảnh mai đi chân đất, anh thở dài: - sao em cứ khiến tôi muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-anh-mat-em/2826960/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.