Cả buổi làm việc của Ngữ Nhi diễn ra bình yên, không thấy bóng dáng Hạ Phong Thần, cũng không thấy Lục Ngôn làm phiền. Nên nay, Ngữ Nhi rất cao hứng, lên kế hoạch rủ Lâm Thư đi chơi vào 2 ngày nghỉ của cô. 
Trong căn phòng áp mái tầng 35, Hạ Phong Thần tinh thần cũng rất tốt. Do đổi kế hoạch ở lại đây 3 ngày liền, nên ở công ty khá nhiều việc, anh phải dành thời gian để xử lý. Trợ lý Doãn cũng rất tất bật theo anh. Bất ngờ, anh hỏi Doãn Khải: 
- Tìm hiểu được chưa? 
- Dạ rồi, theo tôi tìm hiểu được, Lục tổng là mối tình đầu của cô Phương, họ học cùng trường đại học và có tham gia vài câu lạc bộ cùng nhau. Lục phu nhân muốn Lục tổng thừa kế Lục gia nên bắt cô Phương chia tay để con trai tập trung du học. Người như bà ấy chắc chắn phải tìm người môn đăng hộ đối với con mình, bà ấy vất vả chèo trống Lục thị sau khi Lục lão gia mất, nên cần kết thông gia với một nhà tương xứng để tăng thêm vị thế. Nên nói chung, cô Phương không tránh khỏi thiệt thòi. 
Hạ Phong Thần mắt nhìn đống sổ sách, gật đầu: 
- Gia đình thì sao? 
- Bố mẹ có tiệm bánh ngọt, mở đã lâu. Hiện cả nhà cùng kinh doanh tiệm. Cô Phương có một em trai đang học đại học. Gia đình trung lưu cơ bản ạ. 
Báo cáo xong, trợ lý Doãn hơi ngập ngừng: 
- Nếu cô Phương biết giám đốc tìm hiểu cô ấy, có sợ cô ấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-anh-mat-em/2826954/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.