Sắp tới ngày du học, Ôn Như Diệu có một buổi tiệc chia tay với bạn bè tại The Letheatre. Nói là tiệc nhưng cô không vui cho lắm. Lục Ngôn luôn từ chối làm tâm tư cô gái nhỏ có chút muộn phiền.
Cô có lấy được số của Lục Ngôn từ máy Ôn Kiệt. Cô không dám hỏi thẳng anh trai sợ bị Ôn Kiệt nghi ngờ, chỉ đành giả vờ mượn máy chơi game rồi lén lút mở danh bạ. Tuy vậy chưa một lần cô liên lạc với anh. Tình cảm này cô sẽ giữ cho riêng mình.
Nay cô có uống rượu. Đã đủ tuổi, hơn nữa là tiệc chia tay nên Ôn Kiệt không quản cô nữa. Anh cũng còn bận việc khác nên chỉ ghé qua xem em gái và đám bạn của cô một chút rồi thôi.
Ôn Như Diệu muốn mượn rượu tỏ tình nốt lần cuối. Cô bị từ chối nhưng không cam tâm, cũng chả sợ mất giá. Nếu nay lại bị từ chối nữa, cô hi vọng cơn say sẽ xoá đi tất cả. Cô mạnh dạn nhấn vào danh bạ mục yêu thích. Ở đó có duy nhất một số điện thoại của người cô nhung nhớ bấy lâu.
Lục Ngôn đang trong phòng làm việc, bỗng có số lạ gọi đến. Anh nghĩ muộn thế này còn ai có thể gọi, nghĩ là có việc quan trọng nên đã nghe máy.
Đầu dây bên kia im lặng, dù anh có hỏi mấy lần. Khi anh chuẩn bị cúp máy, một giọng nữ mới cất lên:
- Anh Lục Ngôn.
Đương nhiên nhận ra là ai, anh trả lời:
- Ừ, anh đây. Em gọi anh có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-anh-mat-em/2826833/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.