Do chỉ có hai người nên Lâm Thư không đặt bàn riêng, hai người đứng lắc lư cạnh chiếc bàn ở khoảng giữa của club. Tại The Letheatre, muốn đặt bàn riêng phải có thẻ hội viên, chủ yếu là các thiếu gia tài phiệt đặt để rủ bạn bè chơi bời nhậu nhẹt, ngắm nhìn bao quanh cả club.
Lâm Thư thả một lát chanh vàng vào ly, sau đó đổ bia, rồi lại rắc vào chút muối. Xong xuôi, đưa chiếc ly sủi bọt đẹp mắt cho Ngữ Nhi bên cạnh:
- Thử đi, đặc trưng ở đây đó!
Ngữ Nhi lạ lẫm cầm ly nhấp một ngụm, lạ thật, vị bia tươi mát, có muối thêm đậm đà, mùi chanh tươi nên Ngữ Nhi thấy khá ngon, không đắng như mấy loại bia lon ở nhà. Thế là hai cô nàng say sưa cười đùa với nhau, thi thoảng lại nhấp chút bia, mà không biết ở bàn trên lầu, có một người cũng đang cầm chai bia, nhìn hai cô gái váy đen phía dưới.
Do uống nhiều bia nên Lâm Thư đã hơi say, cô lảo đảo đòi đi vệ sinh. Ngữ Nhi sợ cô ấy sẽ ngã nhào ra sàn, nên phải vội vàng đứng dậy đỡ cô ấy tới wc. Vừa ra ngoài, Lâm Thư lảo đảo va vào một người đàn ông. Mùi thơm đã từng quen thuộc ập tới, Ngữ Nhi có chút bồi hồi.
Lâm Thư vội vã xin lỗi người ta, đến khi nhìn lên thì cô ấy đen mặt:
- Ồ, thì ra là Lục thiếu, trái đất này bé thật đấy, lại gặp kẻ nhu nhược ở đây!
Lâm Thư nhếch môi, không ngại châm chọc mỉa mai Lục Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-anh-mat-em/2826741/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.