Từ hôm gặp lại Ngữ Nhi, Lục Ngôn không thể không nghĩ về cô. Tại sao cô lại quen biết người đào hoa như Ôn Kiệt, nghĩ tới hắn cứ gọi cô là Nhi Nhi, sự phũ phàng của cô dành cho mình khiến anh khó chịu. 
Lúc này, trợ lý Vương mang cho anh một tập hồ sơ. Dập điếu thuốc trên tay, anh cầm lấy mở ra xem tỉ mỉ, vừa nghe Vương Âu báo cáo. Trước kia, vì Nhi Nhi của anh không thích anh hút thuốc, nên anh không hút. Sau chia tay, anh lại hút nhiều hơn: 
- Thưa Lục tổng, theo tôi biết thì cô Phương đang giúp bố mẹ ở tiệm bánh của gia đình, dạo gần đây mới làm việc tại showroom xe của Hạ thiếu. Cuộc sống cô ấy cũng không có gì đặc biệt, có vẻ là khá êm đềm... 
Dừng một chút, trợ lý Vương cẩn thận quan sát nét mặt của Lục tổng, rồi nói thêm: 
- Cô ấy từ đó tới nay chưa có thêm mối quan hệ yêu đương nào khác. Hiện đang độc thân. 
Lục Ngôn ừ một câu, rồi cẩn thận quan sát chiếc ảnh của người mà anh thương nhớ. Cô ấy vẫn vậy, vẫn xinh đẹp, vẫn đôi mắt nâu mà anh yêu thích, nụ cười trong trẻo. Chỉ có thái độ với anh là khác hoàn toàn. Trên hồ sơ có cả số điện thoại của cô, địa chỉ nhà và tiệm bánh. Anh nóng lòng chỉ muốn gọi cô, gặp cô ngay lập tức. Nhưng anh biết, chắc chắn là cô sẽ né tránh, nên không thể đường đột được. Phải kiếm một cái cớ để cô không thể không gặp mình. 
Như hiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-anh-mat-em/2826736/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.