Sáng sớm hôm sau, tôi và Chu Tấn Nhiên nắm tay nhau đi dạo ở khuôn viên trường, ai đi ngang qua đều ngoái lại nhìn.
Tóc mái của Chu Tấn Nhiên bình thường được chải lên một cách bướng bỉnh và ngổ ngược, nhưng hôm nay chúng lại xã xuống một cách tự nhiên hợp với đôi mắt to đen của anh ấy, ngoan ngoãn một cách kì lạ.
Bỗng nhiên tôi muốn hôn anh ấy.
Tôi tình cờ đi ngang qua một cậu bé đang ăn kẹo hồ lô, với đôi mắt to, linh động và vô cùng khả ái.
Tôi có chút bị cuốn hút.
Tôi có xấu hổ chỉ vào cậu bé và nói với Chu Tấn Nhiên: "Anh xem, em cũng muốn có một... như thế này..."
Tôi cũng muốn có một đứa con như thế này với anh ấy. Tôi ngại ngùng khi nói ra điều đó.
Tôi nghĩ Gen của tôi và Chu Tấn Nhiên mà kết hợp lại chắc chắn không tệ à nha! Tốt nhất là một trai một gái, con trai thì theo anh ta, con gái thì theo tôi.
Chu Tấn Nhiên chợt nhận ra và gật đầu: “Anh hiểu rồi, anh hứa, cái gì người khác có, em cũng sẽ có.”
Anh nhìn xung quanh sau đó thả tay tôi ra chạy sang một bên.
- “Anh ấy chạy đi làm gì vậy nhỉ?” Tôi đứng yên một chỗ:
Thanh niên không chịu lớn bước đi nhanh hơn và không quay đầu lại: “ Đợi anh một chút, anh sẽ mang kẹo hồ lô đến cho em ngay.”
[???]
*Chu Tấn Nhiên, anh có dám thẳng thắn hơn chút không?*
Tôi cứ ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-tra-xanh/2713345/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.