Chu Tấn Nhiên rời đi không lâu, tôi đã nhìn thấy người mà tôi ghét nhất.
Cố Tiên, trên người bình thường mặc áo sơ mi trắng hoặc xanh nhạt, tối nay lại mặc quần áo đen.
Hắn vẫn đứng cách đó vài bước, nhìn tôi không nói lời nào.
Nhưng tôi đã hứa với Chu Tấn Nhiên sẽ ngồi đây đợi anh ấy, và tôi sẽ không dễ dàng rời đi.
Tôi ngồi ở một góc khác và bắt chéo chân một cách tùy tiện.
Theo lời của Cố Tiên: "Tôi hoàn toàn không thể thích một cô gái cư xử ngang ngược và tỏ ra sắc sảo."
Thật nực cười, tôi đã từng mua rất nhiều váy xanh vì Cố Tiên thích mặc áo sơ mi xanh nhạt.
Đinh Lạc Yến, người thích Chu Tấn Nhiên vì anh mà buộc tóc lên rồi lại xõa tóc xuống.
Chu Tấn Nhiên vì tôi mà đã biến mình trở thành một học sinh ngoan.
Bây giờ, Cố Tiên vì tôi mà lại mặc màu đen mà hắn ta ghét nhất trước đây.
Ai cũng vì người mình thích mà thay đổi bản thân, nhưng lại không biết rằng, bản thân tình yêu là một sự tồn tại phá vỡ mọi cục diện.
Luôn có một người sẽ phá vỡ mọi dự đoán và kỳ vọng của bạn, có thể người đó không đẹp nhưng khoảnh khắc người ấy xuất hiện, trong lòng bạn sẽ có một tiếng nói rằng đó chính là người ấy.
"Ôn Kiều, chúng ta không thể trở về như trước đây sao?" Cố Tiên đột nhiên nói.
Trước đây?
Có phải là quá khứ không có Thẩm Đường?
Tôi nhớ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-tra-xanh/2713327/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.