Ngay sau đó, điện thoại nhận được danh sách công bố nghiên cứu sinh của Đại học Thâm Quyến.
Tên tôi thế mà lại có mặt. Giáo sư dặn dò tôi qua điện thoại một cách nghiêm túc: "Gần đây đừng xung đột với người khác, hãy bình tĩnh vượt qua giai đoạn công bố."
Tôi ghi nhớ câu này trong lòng.
Chuyện thi đậu Đại học Thâm Quyến, tôi không nói cho ai biết. Nhưng Diệp Hân Đường lại không chịu buông tha cho tôi.
Giữa giai đoạn công bố, cô ta đột nhiên nhắc đến chuyện hồi cấp ba của tôi trong một buổi phỏng vấn.
"Ôi, năm đó ầm ĩ lắm."
"Đáng lẽ ra phải học hành chăm chỉ, vậy mà lại... với người ngoài xã hội trong nhà vệ sinh... Nhà trường không công khai kỷ luật đã là tốt lắm rồi."
"Nếu không thì các bạn học được tuyển thẳng năm đó của chúng tôi, đều sẽ bị ảnh hưởng."
Sau chương trình, studio của Diệp Hân Đường lại mua một đợt hot search.
PR hình tượng học bá của cô ta.
Người hâm mộ của cô ta điên cuồng chế giễu tôi: "Cô ta như vậy mà còn dám tranh giành người với Đường Đường, nằm mơ đi!"
"Con nhỏ hư hỏng mong ước học đại học chuyên nghiệp, đang nói chính cô ấy, Hạ Thanh Lê."
May mắn thay, làn sóng này không lan đến giới học thuật. Giáo sư cũng chỉ hỏi han theo lệ thường, không có động thái gì.
Tôi kiên trì đến ngày cuối cùng của giai đoạn công bố, rồi cầm điện thoại lên, báo danh.
11.
"Cô ta đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-tra-xanh-toi-yeu-duong-voi-minh-tinh/3645274/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.