Tô Úc Nhiên lên giường, anh cũng leo lên theo, vòng eo rắn chắc chen vào giữa hai chân cô.
Anh nhìn cô: "Ba năm em không ở đây, em biết anh sống như thế nào không?"
Sau khi cô trở về, bọn họ cũng không làm mấy lần.
Nói như thể anh đã làm chuyện gì quá đáng lắm vậy.
Tô Úc Nhiên cảm thấy buồn cười: "Ba năm anh không ở đây, em cũng có cấm anh ở bên người khác đâu! Ai bảo anh cứ nhịn vậy?"
"Tô Úc Nhiên, em không yêu anh." Trong mắt Phó Hàn Châu có chút thất vọng: "Nếu chúng ta không có con, có phải em sẽ không cân nhắc ở bên anh không?"
"Đừng nghĩ nhiều nữa." Tô Úc Nhiên nói: "Hôm nay em chỉ hơi mệt thôi."
"Vậy mà em còn bảo anh đi tìm người khác?"
"Chúng ta đều là người trưởng thành, em không muốn ràng buộc anh." Tô Úc Nhiên nhìn anh: "Hơn nữa, chúng ta cũng chưa đăng ký kết hôn."
"..." Phó Hàn Châu nâng cằm cô lên, hôn mạnh xuống.
Phó Hàn Châu thích hôn cô, điều này khiến bọn họ trông giống một cặp tình nhân thực sự hơn, chứ không phải là vì nuôi con, mới miễn cưỡng đạt thành thỏa thuận kết hôn.
Hoặc là, chỉ là người trưởng thành giải tỏa nhu cầu sinh lý.
Tô Úc Nhiên chìm vào nệm giường mềm mại, cảm giác như cả người bị nước biển bao vây, nụ hôn của Phó Hàn Châu, kéo dài rất lâu trong phòng.
Kết thúc xong, anh buông cô ra, nhưng lại không có hành động tiếp theo.
Tô Úc Nhiên nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706685/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.