Thấy cô yên lặng ngồi nhìn mình, Phó Hàn Châu nói: "Sao vậy? Vẫn không muốn kết hôn với anh sao? Anh không ngờ em lại ghét anh đến vậy!"
Nói đến đây, anh khẽ cười, có chút bất lực.
Cũng không trách cô được.
Tất cả mọi chuyện đều là do anh ngu ngốc gây ra năm đó.
Nói xong, Phó Hàn Châu đứng dậy, nói: "Vì em không muốn, vậy sau này anh sẽ tự kiềm chế, không đến tìm em nữa."
Thấy anh sắp rời đi với vẻ mặt thất vọng, Tô Úc Nhiên vội vàng nắm lấy tay anh: "Phó Hàn Châu!"
Anh quay đầu nhìn cô: "Em cũng không cần phải cảm thấy áp lực. Anh có thể hiểu, năm đó anh đã làm tổn thương em như vậy, em hận anh cũng là điều bình thường."
"Em không nói là em không muốn." Tô Úc Nhiên nhìn anh, nói: "Em chỉ là có chút... thụ sủng nhược kinh."
Nghe cô nói vậy, Phó Hàn Châu nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm: "Vậy... em đồng ý kết hôn với anh?"
Tô Úc Nhiên gật đầu: "Ừm, nhưng 5% cổ phần đó, anh không cần cho em. Em không hiểu kinh doanh công ty, cũng không có tham vọng lớn như vậy... Trước đây em chỉ có chút oán hận những lời anh nói và những việc anh đã làm với em lúc đó, nên mới đưa ra yêu cầu như vậy."
"Đó là anh tự nguyện muốn cho." Phó Hàn Châu nói: "Em không cần phải áy náy, em đã sinh Tiểu Bảo cho anh, mấy năm nay chắc hẳn cũng không dễ dàng gì. Sau khi ký thỏa thuận kết hôn, cổ phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706680/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.