Buổi sáng, Tô Úc Nhiên bị đồng hồ báo thức đánh thức, mở mắt ra, thấy mình đang ở trong phòng Phó Hàn Châu.
Tối qua đi uống rượu, vốn là đi cùng Tống Cảnh An, sau đó Phó Hàn Châu đến...
Nhưng sao mình lại về đây với anh ấy?
Đúng lúc này, Phó Hàn Châu đi vào, nhìn thấy cô, "Tỉnh rồi?"
Tô Úc Nhiên nhìn anh, "Sao em lại ở đây?"
"Em nói xem?" Anh nhìn cô, vẻ mặt đầy bá đạo, "Uống nhiều như vậy, cứ đòi theo tôi về, tôi đành phải làm người tốt, đưa em về."
Tô Úc Nhiên: "... Anh đang nói đùa gì vậy?"
"Nếu em không tin, có thể hỏi Tống Cảnh An, có phải em nổi điên không?" Cô say rồi, Tống Cảnh An thì không say!
Mọi người đều thấy người phụ nữ này quấy rối mình như thế nào.
Tô Úc Nhiên nói: "Chúng ta ngủ với nhau rồi?"
Cô đã thay đồ ngủ.
Hẳn là Phó Hàn Châu thay cho cô.
Phó Hàn Châu nói: "Em say rồi, cứ bám lấy tôi đòi làm, tôi biết làm sao?"
Nói xong, anh đi thẳng vào phòng thay đồ, bộ dạng không thèm để ý đến cô.
Tô Úc Nhiên ngồi trên giường, nhớ lại tối qua mình...
Tuy cảm thấy Phó Hàn Châu đang nói dối, nhưng tại sao lại có vài đoạn ký ức đáng xấu hổ hiện lên.
Cô cầm điện thoại, nhắn tin cho Tống Cảnh An.
"Sao tối qua cậu lại để tớ về với Phó Hàn Châu?"
"Cậu tự muốn đi mà."
"Sao cậu không cản tớ? Tớ say rồi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706673/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.