Người quản lý vội vàng đổi giọng, ôn tồn nói: "Anh chỉ muốn hỏi thăm, chuyện gặp Chu Tắc Hủ và Diệp Anh để xin lỗi, đã sắp xếp đến đâu rồi? Chúng ta đã đắc tội với fan đến mức này, cũng phải giải quyết ổn thỏa chuyện bên kia chứ."
Hướng Vũ Hàm thở dài, "Hứa Phương Trì đã đi nói giúp em rồi, Chu Tắc Hủ không đồng ý cùng ăn cơm, ý của anh ấy là, chủ yếu phải xem thái độ của Diệp Anh."
"Vậy hôm nay em đến khu Diệp Lam Tâm một chuyến đi? Anh sắp xếp giúp em?"
"Nhất định phải vội vã như vậy sao?"
"Còn có thể làm gì nữa? Không cần tiền đồ nữa à? Không cần sự nghiệp nữa à?"
"..." Hướng Vũ Hàm xoa xoa mi tâm, "Thôi được rồi, anh sắp xếp đi. Kín đáo một chút, đừng để người khác phát hiện."
Kết thúc cuộc gọi, Hướng Vũ Hàm ném điện thoại xuống, cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất, lúc này mới nhớ ra, tối qua Hứa Phương Trì cũng ngủ ở đây. Nhưng bây giờ, trên giường chỉ có một mình cô ta.
Hướng Vũ Hàm xuống giường ra khỏi phòng ngủ, tìm khắp nhà cũng không thấy bóng dáng Hứa Phương Trì.
Cô ta gọi điện cho Hứa Phương Trì, chuông reo vài tiếng rồi bị cúp máy, kèm theo một tin nhắn.
"Đang họp, lát nữa trả lời."
Nhìn tin nhắn trả lời tự động khi cúp máy này, Hướng Vũ Hàm siết chặt điện thoại, tức đến mức mặt mày tái mét.
Sáng sớm không nói một lời đã bỏ đi, cũng không hề có chút âu yếm hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706653/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.