Gương mặt anh tuấn của người đàn ông ướt đẫm mồ hôi, mái tóc đen ngắn dựng đứng tùy ý trên đầu. Khi anh ta giảm tốc độ, ánh mắt nhìn về phía cửa, Diệp Anh giống như bị bắt quả tang đang nhìn trộm, lưng cứng đờ, tiến thoái lưỡng nan. Cuối cùng, mặt đỏ bừng, cô mạnh mẽ chào hỏi, "... Chào buổi sáng!"
Lúc này cô mới hoàn toàn tỉnh táo. Cơn buồn ngủ bị ném ra khỏi chín tầng mây.
Sau khi chào hỏi, Diệp Anh nhanh chóng chuồn mất.
Tổng tài bá đạo đàng hoàng nhà ai mà sáng sớm chạy bộ, giống như một sinh viên thể dục tràn đầy hormone chứ.
Diệp Anh vừa ngồi vào bàn ăn vừa lẩm bẩm trong lòng.
Lúc Chu Tắc Hủ ngồi xuống đối diện cô, anh đã tắm rửa xong, thay quần áo, trên áo khoác vest mỏng nhẹ mùa hè cài chiếc trâm cài áo hình chó săn mà Diệp Anh tặng tối qua.
Diệp Anh nói: "Hôm nay anh có hoạt động gì phải tham gia không?"
Chu Tắc Hủ: "Họp hành được tính là hoạt động không?"
"Tất nhiên là không rồi." Diệp Anh lầm bầm.
"Vậy thì không có."
Diệp Anh nhìn về phía n.g.ự.c anh, "Vậy anh cài trâm cài áo như vậy có quá phô trương không?"
Chiếc trâm cài áo lộng lộng như vậy, thích hợp để cài trong những dịp quan trọng, hoặc khi tham gia tiệc tối. Đi làm hàng ngày, ngược lại có vẻ quá long trọng và lòe loẹt.
Chu Tắc Hủ bưng ly sữa lên, đưa vào miệng, uống được nửa ly mới đặt xuống, nói: "Anh chỉ đơn giản là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706634/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.