Sau hai ngày làm việc cùng nhau, tiến độ quay phim ngày càng trôi chảy.
"OK! Rất tốt! Rất hoàn hảo!" Nhiếp ảnh gia giơ ngón tay cái lên, liên tục khen ngợi.
Diệp Anh thấy anh ta đóng nắp ống kính máy ảnh, liền hỏi: "Hôm nay xong rồi sao?"
Nhiếp ảnh gia gật đầu: "Xong rồi, nội dung quay phim dự kiến đã hoàn thành."
Diệp Anh vui mừng, quay đầu nhìn Chu Tắc Hủ: "Vậy chúng ta có thể về chiều nay rồi."
Chu Tắc Hủ cong môi, không nói gì.
Gần trưa, mọi người ăn cơm trưa trên du thuyền. Trong nhà ăn có sức chứa gần trăm người, náo nhiệt ngồi đầy đoàn quay phim và nhân viên phục vụ Chu Tắc Hủ. Đầu bếp được đưa lên thuyền đã bắt đầu chuẩn bị bữa trưa từ khi lên thuyền, lúc này các món hải sản cao cấp lần lượt được dọn lên.
Diệp Anh và Chu Tắc Hủ ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, nhiếp ảnh gia quay một đoạn phim ngắn rồi mới rời đi.
Diệp Anh hỏi: "Chúng ta ăn cơm xong là về khách sạn thu dọn hành lý luôn sao?"
"Tiến độ nhanh hơn dự kiến," Chu Tắc Hủ chống cằm, chậm rãi nói: "Nhưng mà tuyến đường đã đăng ký là ngày mai, không tiện thay đổi."
"..." Diệp Anh sững người, suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy hay là, em tự mua vé máy bay về trước nhé?"
Chu Tắc Hủ không nói gì, ngửa người ra sau, khoanh tay trước ngực, dựa vào lưng ghế, ánh mắt muốn nói lại thôi nhìn Diệp Anh.
Loạt ngôn ngữ cơ thể và ánh mắt này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706610/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.